Sonntag, 27. November 2011

THỦ PHẠM VẪN LÀ TẬP ĐOÀN VIỆT-GIAN CỘNG-SẢN TIẾM QUYỀN

Lời tựa: Mặc dù bài viết dưới đây của nhà báo Việt Thường được viết từ năm 1992 , nhưng vẫn rất có giá trị thời sự trong hoàn cảnh hiện nay. Khi đồng bào Việt Nam trong nước vẫn hàng ngày bị bị hệ thống truyền thông bất lương của "nhà nước" ngụy quyền Tập đoàn Việt gian đội lốt Cộng sản bưng bít lèo lái, đánh lạc hướng một cách tinh vi để hòng che đậy căn tính nô lệ, khát máu khát mỡ, giả nhân giả nghĩa của chúng, chính là bản chất của một lũ cướp ngày: Bọn Việt gian lưu manh núp dưới nhãn hiệu  "đảng CSVN".

Bài viết của nhà báo Việt Thường đã nêu đích danh đích tội của tên thủ phạm, tội đồ số 1, cũng là kẻ thù nội thù số 1 của toàn thể dân Việt Nam trong và ngoài nước chính là tên đại Việt gian Hồ Chí Minh và tập đoàn Việt gian đội lốt CS cùng bè lũ tay sai cò mồi của y đang tiếm quyền tại Việt Nam hiện nay.

Tội ác đã thật tầy trời, nhưng chúng vẫn đang tiếm quyền tại vị, dùng họng súng và nhà tù, khủng bố, vu khống đe dọa..., che đậy lừa dối, để củng cố chế độ ngụy quân ngụy quyền bù nhìn, hòng qua cơn giẫy chết, mãi làm Việt gian tay sai bán nước cho lũ Hán gian Tầu cộng bành trướng và các thế lực tài phiệt quốc tế, hòng ru ngủ để lừa đảo bóc lột, lợi dụng và cướp trắng lòng yêu nước của nhân dân Việt Nam, lừa bịp dư luận thế giới.

Theo nguồn:<www.nhabaovietthuong.blogspot.com>   -   Viet Nam - Buddhist.
 ***
LTS: Hồn Việt UK online xin đăng lại một số các bài viết trước đây của nhà báo Việt Thường, ông  đã nêu ra và cảnh báo về bản chất thực của tập đoàn Việt-gian cộng-sản cũng như nguyên nhân làm mất dần lãnh thổ, lãnh hải, tài nguyên trên đất liền cũng như dưới lòng biển Đông của Việt Nam.

Và, hiện nay, toàn thể dân Việt đã thấy rành rành trước mắt cái họa Tàu hóa Việt Nam trong hòa bình và ổn định, mà tập đoàn Vgcs, từ Hồ đã và đang làm tay sai, "trái độn" .
Quả việc "đáp lời sông núi" của người Việt trong và ngoài nước, đã ít nhiều bị dậm chân tại chỗ do những tên cò mồi, các hội đoàn, tập thể, đảng phái ma trơi..., đấu tranh dân chủ cuội và những tên bồi bút, văn nô cho tập đoàn Vgcs, lèo lái cuộc đấu tranh chung của dân tộc "chệch hướng"!!!


Thủ phạm vẫn là tập đoàn Việt-gian cộng-sản tiếm quyền
  
Việt Thường


Theo tin hãng Reuter đánh đi từ Djakarta, Indonésia, thì đầu tháng 7-1992, Tàu cộng đã ký hợp đồng với công ty dầu lửa Mỹ Crestone Energy Corp. để thăm dò dầu lửa tại vùng biển rộng 25.000 km2 xung quanh quần đảo Trường sa và một lần nữa khẳng định chủ quyền của họ đối với quần đảo này. Cùng lúc, một bài báo của Henry Kamn cho biết ở biên giới phía Bắc của Việt Nam, Tàu cộng đã cho dựng lại cửa Hữu nghị vào sâu trong phía đất Việt Nam vài trăm mét, nơi con đường Tàu cộng đã dùng để tiếp tế vũ khí cho tập đoàn cộng sản tiếm quyền ở Việt Nam gây chiến tranh tàn phá miền Nam Việt Nam, làm cho đời sống của toàn thể nhân dân miền Bắc Việt Nam ngày càng cùng cực, ngày càng bị lệ thuộc toàn diện vào Nga-xô và Tàu cộng. Chính lúc đó thì bộ chính trị cộng đảng Việt Nam đã họp và bổ sung vào ban bí thư cộng đảng hai bộ mặt, một giáo điều cực đoan là đương kim ủy viên bộ chính trị cộng đảng Nguyễn đức Bình và một quân phiệt hãnh tiến là Lê khả Phiêu, ủy viên trung ương cộng đảng, trung tướng chủ nhiệm tổng cục chính trị của quân đội.

   Những mẫu tin trên càng phơi rõ bộ mặt nham nhở của tập đoàn cộng sản tiếm quyền ở Việt Nam đã, đang và vẫn sẽ là trở ngại chính cho việc giải phóng sức sản xuất, xây dựng nền kinh tế quốc gia phồn vinh, ổn định đời sống toàn dân Việt Nam, phát triển khoa học kỹ thuật tiên tiến, tổ chức hệ thống giáo dục và y tế tiến bộ, xây dựng và làm sống lại truyền thống văn hóa dân tộc v.v… Trên cơ sở đó nước Việt Nam sẽ đóng góp có hiệu quả cho sự ổn định của vùng, tạo một không khí bình đẳng, tin tưởng trong quan hệ với các nước trên toàn thế giới, có phần đóng góp quan trọng vào những mục tiêu cao cả của tổ chức Liên hiệp quốc vì phúc lợi của loài người. Một sự thật hiển nhiên là trong những năm tiếm quyền, tập đoàn lãnh đạo của cộng sản ở Việt Nam không chỉ phá bỏ đạo lý tốt đẹp truyền thống của dân tộc, chúng còn làm tan hoang nền kinh tế của đất nước, tài nguyên bị tiêu phí, nhân lực bị kiệt quệ hao gầy vì bị đói ăn, bị nhồi nhét lòng hận thù những gì là đẹp là đúng, tất cả trí tuệ và sức lực chỉ dồn vào chiến tranh phá hoại ở trong nước và ngoài nước; chúng dựng lại những lễ nghi, hủ tục tà giáo của thời trung cổ; chúng phá bỏ uy tín của đất nước và dân tộc Việt Nam trên trường quốc tế, chúng trực tiếp tổ chức các dịch vụ đĩ điếm ở trong nước, buôn bán thuốc phiện, ma túy, buôn bán vũ khí, tổ chức các đội quân đánh thuê cho nước ngoài; chúng biến nam nữ thanh niên Việt Nam thành nô lệ kiểu mới để xuất khẩu nhằm trả nợ cho những hoang phí của chúng trong đời sống cũng như tính khát máu gây chiến tranh. Về thực chất tụi cộng sản tiếm quyền ở Việt Nam là tổ chức loại mafia, có chút khác biệt với mafia quốc tế là bọn chúng đã tiếm được chính quyền ở một nước. Chỉ vì cái lợi vị kỷ mà tập đoàn cộng sản tiếm quyền ở Việt Nam không chỉ bán xương máu, con người, nhân phẩm của nhân dân Việt Nam, chúng còn bán đứng một bộ phận lãnh thổ của Việt Nam cho ngoại bang. Các quần đảo Hoàng sa và Trường sa vốn là một phần lãnh thổ của Việt Nam. Trong những năm 1950, lợi dụng việc tập đoàn cộng sản tiếm quyền ở phía Bắc Việt Nam đang tổ chức những xáo trộn mọi mặt trong đời sống của nhân dân ở cả nước Việt Nam, Tàu cộng lên tiếng chiếm chủ quyền ở những quần đảo đó và có những hành động lấn đất cụ thể. Trước tình hình đó, chính phủ Việt Nam Cộng Hòa đã ra thông cáo ngày 1-6-1956 khẳng định các quần đảo Hoàng sa và Trường sa là bộ phận lãnh thổ của nước Việt Nam. Thế nhưng chỉ sau đó 14 ngày, đại diện của tập đoàn cộng sản tiếm quyền ở miền Bắc Việt Nam là Ung văn Khiêm, một trong số 37 ủy viên trung ương chính thức của cộng đảng kiêm thứ trưởng ngoại giao của ngụy quyền cộng đảng cầm quyền ở miền Bắc Việt Nam đã lên tiếng ủng hộ lời tuyên bố chiếm đất của Tàu cộng. Để tỏ lòng ngoan ngoãn cắt đất dâng cho nước quan thầy, ngày 14-91958, Phạm văn Đồng, ủy viên bộ chính trị cộng đảng kiêm phó thủ tướng, bộ trưởng ngoại giao trong ngụy quyền Hồ chí Minh ở miền Bắc Việt Nam đã viết thư cho Chu ân Lai, thủ tướng Tàu cộng, khẳng định chủ quyền của Tàu cộng đối với hai quần đảo Hoàng sa và Trường sa! Tất nhiên cả lời tuyên bố của Ung văn Khiêm cũng như nội dung lá thư của Phạm văn Đồng đều phải được họ Hồ thông qua với tư cách chủ tịch cộng đảng kiêm chủ tịch nước và thủ tướng của chính phủ cộng đảng tiếm quyền ở miền Bắc Việt Nam. So với chính phủ ở miền Nam Việt Nam lúc đó, rõ ràng tập đoàn tiếm quyền Hồ chí Minh là lũ bán nước.

   Chính sách dâng đất cho Tàu cộng của tập đoàn tiếm quyền Hồ chí Minh nhằm dựa vào ngoại bang để đàn áp nhân dân miền Bắc Việt Nam, xóa bỏ dân chủ, thủ tiêu và bỏ tù những người yêu nước, xuyên tạc lịch sử, lừa dối dư luận trong và ngoài nước, dựng lên một chính quyền độc tài đảng trị và công an trị, tiến tới vũ trang thôn tính miền Nam Việt Nam, đã là tiền đề để khêu gợi lại lòng tham chiếm đất và xâm lược đã có hàng ngàn năm lịch sử của đế quốc Tàu đối với đất nước Việt Nam ta.

   Họ Hồ và những kẻ kế vị hắn luôn luôn trung thành với quyền lợi ích kỷ của tập đoàn cộng sản lãnh đạo ở Việt Nam, vì chủ nghĩa tà giáo của bọn chúng mà đem cả nước Việt Nam làm tiền đồn, cả dân tộc Việt Nam làm lính đánh thuê cho giấc mộng bá chủ của Nga-xô cũng như nước cờ quốc tế của Tàu cộng, khiến gây chiến tranh tàn phá trong nước, gây chiến và đe dọa chiến tranh với các nước lân bang, làm mất niềm tin của các nước trong vùng cũng như toàn thế giới đối với Việt Nam.

   Sau khi dựa vào ngoại bang, vi phạm trắng trợn Hiệp định quốc tế ở Paris về Việt Nam, lũ đệ tử của họ Hồ đã tiếm được quyền thống trị trên cả nước Việt Nam và chúng vội vã ký cái gọi là “hiệp ước hợp tác toàn diện và triệt để với Nga-xô”, nghĩa là phụ thuộc vào Nga-xô hoàn toàn cả chiều sâu lẫn chiều rộng của tất cả các lĩnh vực hoạt động của đất nước và nhân dân Việt Nam. Những điều khoản mà chúng ký kết còn tai hại và ô nhục gấp ngàn lần so với hiệp ước Patenôte mà Tự Đức đã ký với thực dân Pháp. Nếu Hiệp ước Patenôte của Tự Đức bị coi là hiệp ước bán nước thì hiệp ước mà bọn cộng sản tiếm quyền ở Việt Nam ký với Nga-xô chính là văn tự bán nước toàn diện và triệt để, là bản cam kết của bọn cộng sản tiếm quyền ở Việt Nam đối với Nga-xô tình nguyện đem cả nước Việt Nam, và toàn bộ tiềm năng của đất nước về nhân lực, tài lực, phục vụ cho chiến lược toàn cầu của Nga-xô ở trong vùng Đông-nam-á cũng như để khống chế ảnh hưởng của Tàu cộng. Đó là nguyên nhân cốt lõi của cuộc chiến với Tàu cộng năm 1979 và cuộc xâm lăng Cam-bốt và là cái cớ để Tàu cộng lấn đất của nhân dân Việt Nam ngày nay.

   Cho dù đã quá muộn, nhưng ngay từ sau tháng 4-1975, nếu như tập đoàn cộng sản tiếm quyền ở Việt Nam thực hiện được đúng phần nào lời tuyên bố khôn ngoan “hòa hợp, hòa giải dân tộc”, xây dựng một nước Việt Nam “hòa bình, trung lập”, thì bộ mặt đất nước Việt Nam ta đã có nhiều thay đổi tích cực nhờ vào lòng yêu nước vốn là truyền thống tốt đẹp của nhân dân ta, nhờ vào tài nguyên phong phú và đa dạng của đất nước, nhờ vào nguồn nhân lực dồi dào có tay nghề cao, có kỹ thuật tiến bộ của nhân dân ở miền Nam nước ta, nhờ vào vị trí địa lý thuận lợi v.v… Chắc chắn mọi lãnh vực kinh tế, quốc phòng, ngoại giao, văn hóa, giáo dục v.v… của đất nước ta đã có những bước triến dài, có quan hệ hợp tác thân hữu với các nước lân bang và trên thế giới, giữ được sự ổn định trong vùng. Tất cả những cái đó là sự đảm bảo vững chắc xóa bỏ hận thù, xóa bỏ tham vọng lấn đất của Tàu cộng đối với nước ta, xây dựng lại quan hệ hữu nghị tin cậy và buôn bán có lợi cả trước mắt cả lâu dài cho hai phía.

   Không phải tập đoàn cộng sản tiếm quyền ở Việt Nam không hiểu biết những điều đó, nhưng vì chúng bị ràng buộc tự nguyện bởi lý thuyết tà giáo cộng với bản chất bán nước hại dân, bản chất mafia trong hành động, bất chấp quyền lợi của dân tộc, quyền lợi loài người, tất cả cho quyền lợi vị kỷ tập đoàn của chúng, lấy chém giết, khủng bố làm phương tiện chiếm đoạt và bảo vệ quyền lợi vị kỷ của bọn chúng. Nét đặc trưng của Việt Nam dưới sự thống trị của tập đoàn mafia cộng sản tiếm quyền là cả nước là chiến trường, cả nước là trại lính, cả nước là nhà tù, là sự hận thù trong nước, là sự hận thù ngoài nước!

   Ký hiệp ước bán nước cho Nga-xô và vì quyền lợi của Nga-xô mà hành động, tập đoàn mafia cộng sản tiếm quyền ở Việt Nam đã làm cho Việt Nam ngày càng bị cô lập trên toàn thế giới, đời sống nhân dân ngày càng cùng cực, hạ tầng kinh tế bị phá hoại nghiêm trọng, tài nguyên bị lãng phí v.v… Lấy thí dụ ngay trên báo Công nhân Giải phóng của cộng sản thì thấy trong cái gọi là công ty liên doanh khai thác dầu khí với Nga-xô, năm 1990 khai thác bán dầu thô được 100 triệu USD thì phải trả công chuyên chở của 9 tàu Nga-xô hết 90 triệu USD, còn lại 10 triệu USD thì phải nuôi gần 3 ngàn gia đình công nhân viên Nga với đời sống cao hơn rất nhiều khi bọn họ ở Nga. Đã thế còn phải bán tới 70% dầu thô khai thác được cho Nga với giá “hữu nghị”. Đấy chính là một minh họa về sự hợp tác “toàn diện và triệt để” trong con mắt của người làm báo đang còn ăn lương của tập đoàn mafia cộng sản. Như vậy bảo sao nhân dân ta không nghèo khổ, kinh tế không kiệt quệ. Lại thêm hai nhà máy thủy điện Hòa-bình và Trị-an mà tập đoàn mafia cộng sản giả điếc giả mù để hãnh diện, thực chất là hai cái miệng của con khủng long ngốn phần lớn ngân sách xây dựng cũng như vật liệu mà chẳng có hiệu quả kinh tế gì, sẽ còn là gánh nặng và mối rối cho nền kinh tế của đất nước sau này, ngoại trừ đó là hai điểm quan trọng nhất trong những điểm mà Nga-xô dùng để phát triển tinh thần thân Nga trong các sắc tộc ở Việt Nam sẽ lan truyền sang cộng đồng sắc tộc của cả nước có biên giới chung với Việt Nam và xa hơn nữa, và đó cũng là trường thực hành cho công nhân, kỹ sư mới ra trường và các cán bộ tổ chức các đoàn thể cũng như nơi để cơ quan KGB của Nga tuyển chọn và cài điệp viên v.v…

   Tội ác của tập đoàn mafia cộng sản tiếm quyền hiện nay ở Việt Nam không chỉ đối với đất nước và nhân dân Việt Nam mà còn đối với nhiều dân tộc khác thật là rõ ràng. Chúng phạm tội có hệ thống và tự giác. Tội ác của chúng chồng chất lên nhau và đã kéo dài cả nửa thế kỷ. Tội sau lớn hơn tội trước cả tầm vóc lẫn sự khốc hại. Hậu quả những tội ác của bọn chúng không chỉ tai hại đến thế hệ thứ tư của nhân dân Việt Nam mà chắc còn âm ỷ kéo dài vài thế kỷ nữa, cho dù bọn chúng sụp đổ ngay lúc này.

   Thế giới cộng sản đã sụp đổ gần như trọn vẹn. Loài người đã được những nhân chứng và chứng cớ cụ thể từ các nước đã lật đổ ách thống trị của cộng sản cho thấy hệ thống tội ác tàn bạo kéo dài của những chính quyền cộng sản đã giáng lên nhân dân nước họ và nhân loại. Thật đáng buồn về một thực tế hiện hữu là còn có những người Việt Nam chúng ta chưa chịu bằng khổ đau của bản thân, của họ hàng bè bạn, của đất nước và dân tộc, còn nhìn bằng con mắt lệch lạc, thu nhỏ hoặc lược bớt tội ác của tập đoàn mafia cộng sản tiếm quyền hiện nay ở Việt Nam. Lật bản chất mafia của bọn chúng ra có gì là phóng đại không? Phải nói ngay rằng ngàn lần không, bởi trên thế giới này cũng như lịch sử Việt Nam chưa từng có tập đoàn cầm quyền nào đưa nhân dân nước mình vào các nhà tù chính thức tớí 1/20 tổng dân số từ tuổi thành niên trở lên (hơn 2 triệu tù nhân trong số 40 triệu dân), đấy là chưa kể những nhà tù trá hình; xuất khẩu lao động (thực chất là nô lệ) theo kiểu đem con bỏ chợ; tổ chức vượt biên cho dân để thu vàng và ngoại tệ cùng chiếm đoạt những tài sản khác; dửng dưng vô trách nhiệm với mấy triệu người bị tàn phế vì chiến tranh do chúng gây ra cũng như nhiều triệu gia đình cô nhi quả phụ mà bọn chúng là thủ phạm gây ra cho họ; tổ chức trồng thuốc phiện và cần sa cũng như chế biến và kinh doanh những thứ hàng đó ở trong và ngoài nước; tổ chức đào bới và buôn bán hài cốt; phá hoại và làm vẩn đục các nơi thờ tự của các tôn giáo v.v… Còn nhiều lắm, kể sao cho hết, chẳng cần phải thêm thắt gì mà chỉ cần giở xem những trang báo của chính bọn chúng quản lý mặc dù đã chịu sự kiểm duyệt gắt gao cũng như bưng bít nhưng đành phải để những vụ hoặc quá lộ liễu hoặc vì tranh ăn nội bộ mà phơi bày nhau ra để thanh toán nhau cũng theo đúng kiểu… mafia!

   Thật đáng buồn là còn có những người Việt Nam đáng ra phải kể ra những bất hạnh mà bản thân phải gánh chịu hoặc kể lại trung thực những điều mắt thấy tai nghe thì lại làm người bào chữa cho những tội ác của tập đoàn mafia cộng sản tiếm quyền ở Việt Nam hiện nay. Họ muốn làm phật chăng? Nhưng sự thật là Phật tổ cũng phải trừng phạt cái tội láo lếu của Tề thiên Đại thánh bằng cách giam dưới núi Ngũ hành.

   Giờ đây không thể nào nói được rằng tập đoàn mafia cộng sản tiếm quyền ở Việt Nam thiếu thực tế để hiểu được cái nguy hại của chủ nghĩa cộng sản, hiểu được cái cơ chế gọi là xã hội chủ nghĩa, độc đảng công an trị là nguyên nhân ràng buộc tiến bộ, hạnh phúc của dân tộc; làm phương hại đến tự do, độc lập và chủ quyền toàn vẹn lãnh thổ của Tổ quốc.

   Giờ đây không thể nào nói được rằng tập đoàn mafia cộng sản tiếm quyền ở Việt Nam còn thiếu thực tế để hiểu về cái gọi là “tinh thần quốc tế vô sản cao cả” cũng như “sự hợp tác xã hội chủ nghĩa bình đẳng cùng có lợi” chỉ là những cụm từ tỗng tuếch về nội dung và vô liêm sỉ về thực hiện.

   Trước những biến đổi sâu sắc trên thế giới, tập đoàn mafia cộng sản tiếm quyền ở Việt Nam bấm bụng nhận một số khuyết điểm và hứa “đổi mới” (múa lại võ của họ Hồ về cải cách ruộng đất ở miền Bắc Việt Nam trước kia). Nhưng đến nay thì thời gian cũng đã khá dài (từ 1986) mà chúng chỉ nhận những khuyết điểm không cơ bản, và lời hứa đổi mới chỉ là đổi mới cách khủng bố, lừa đảo tinh vi hơn cho phù hợp với tình thế đang bất lợi cho chúng. Sự thay đổi nhân sự của chúng vẫn là những bộ mặt có cương vị chủ chốt trong các hành động tội ác từ thời kỳ họ Hồ còn sống. Thí dụ như Đỗ Mười, đã được họ Hồ chỉ định làm trưởng ban cải tạo công thương nghiệp tư bản tư doanh ở miền Bắc Việt Nam xưa kia, sau tháng 4-1975 Đỗ Mười lại được Lê Duẩn cử vào miền Nam, đem kinh nghiệm và dòng máu lạnh giết người không gớm tay của những sát thủ trong tổ chức mafia, để chém giết, cướp của của nhân dân miền Nam Việt Nam, cũng trong cái gọi là cải tạo kinh tế. Cái gọi là “đổi mới” đó là sát thủ Đỗ Mười không còn đóng vai kẻ thừa hành nữa mà nhờ vào thành tích máu lạnh giết đồng bào không run tay cũng như đã từng mắc bệnh điên (phải qua điều trị tại Tàu cộng gần hai năm) nên được suy tôn lên hàng lãnh tụ cao nhất và Phạm văn Đồng, kẻ đã có bút tích dâng hai quần đảo Hoàng sa và Trường sa cho Tàu cộng, dù đã vượt khá xa cái tuổi chết của họ Hồ nhưng vẫn được suy tôn là cố vấn tối cao cái tổ chức mafia kiểu mới đó. Phải chăng hình ảnh của một tội đồ giết dân với một tội đồ bán nước làm những người giả bộ ngớ ngẩn với thời cuộc bị xúc động tấm lòng “giả bồ tát” chăng?

   Đã thế cái gọi là hiến pháp 1992 của tập đoàn mafia cộng sản tiếm quyền ở Việt Nam, còn rành rành giấy trắng mực đen, kiên trì chế độ độc đảng cai trị của cộng sản; kiên trì đưa đất nước xuống đầm lầy của chủ nghĩa xã hội; kiên trì lấy kim chỉ nam là chủ thuyềt tà giáo Mác-Lê; kiên trì tư tưởng (bán nước hại dân) của họ Hồ. Thật quá rõ ràng để dù có từ bi, nhân ái như Bồ Tát hay Đức Chúa cũng không thể nào không thấy sự lỳ lợm, ngoan cố đúng tính cách mafia của tập đoàn cộng sản tiếm quyền ở Việt Nam hiện nay. Chúng bất chấp bài học lịch sử ở ngay chính nước Nga, mẫu quốc của chúng, cũng như ở các nước thuộc khối Đông-âu. Chúng bất chấp quyền lợi trước mắt cũng như lâu dài của đất nước và dân tộc Việt Nam, chẳng cần nhớ đến mảnh đất này đã có bao thế hệ cha ông của bọn chúng góp phần tạo dựng và bảo vệ cũng như ngày nay đang yên nghỉ trong lòng Đất Mẹ. Chúng thản nhiên xúc phạm đến chính cả thành quả và mồ mả tổ tiên của chính chúng thì sự vô liêm sỉ đã lên đến tột cùng còn thua cả loài cầm thú. Có thể nào đem lòng tin và tình cảm trong sáng gửi gấm ở những loài thú đã biết nói tiếng người như vậy được không?

   Ngày nay, cái quan hệ của tập đoàn mafia cộng sản tiếm quyền ở Việt Nam và Tàu cộng như cái thế của tên ăn cướp và thằng ăn trộm, cùng dựa lưng vào nhau cho bớt run trước sự nổi giận của nhân loại nhưng bọn chúng không ngừng tìm cơ hội để móc túi và trấn lột nhau khi có dịp.

   Tàu cộng căm thù cộng sản Việt Nam từ trận chiến 1979, cũng thừa biết sự thất thế và tráo trở của tập đoàn lãnh đạo của cộng đảng Việt Nam cũng như đã từng có dữ kiện để hiểu rằng tập đoàn mafia cộng sản tiếm quyền ở Việt Nam hiện nay đã là và sẽ là lũ cầm quyền duy nhất trong lịch sử Việt Nam có đủ sự vô liêm sỉ cần thiết để bán lãnh thổ Việt Nam vì quyền lợi vị kỷ của bọn chúng. Cho nên dù lúc này cần thiết nối lại cái thế “môi hở răng lạnh” nhưng Tàu cộng vẫn lợi dụng lúc tập đoàn mafia cộng sản tiếm quyền ở Việt Nam còn chưa bị lật đổ để đưa yêu sách và có hành động lấn chiếm lãnh thổ của Việt Nam nhằm hợp pháp hóa cái việc đã rồi. Trong việc này cả hai tập đoàn độc đảng trị cùng có lợi:

   1) Phía Tàu cộng lấy thành tích lấn chiếm để vừa thị uy vừa ve vuốt chủ nghĩa dân tộc hẹp hòi trong lòng người dân Trung hoa đang bất mãn với chế độ. Đồng thời cũng nuôi dưỡng thường trực một ngòi nổ chiến tranh, ảnh hưởng xấu đến sự ổn định trong vùng và của thế giới, lấy đó làm lá bài mua bán với những nước muốn ổn định để xây dựng kinh tế và phát triển quan hệ buôn bán quốc tế v.v…

   2) Còn tập đoàn mafia cộng sản tiếm quyền ở Việt Nam lợi dụng hành động chiếm đất của Tàu cộng để kích động lòng yêu nước truyền thống của nhân dân Việt Nam ở trong nước và ở ngoài nước, bẻ lệch hướng chính đấu tranh của nhân dân lúc này là yêu cầu bọn chúng phải trả lại quyền quản lý đất nước cho nhân dân hoặc là phải dùng mọi biện pháp để lấy lại chính quyền. Đó cũng sẽ có thể là cái cớ để tập đoàn mafia cộng sản tiếm quyền ở Việt Nam xiết chặt vòng đai cai trị, tăng cường quyền lực và ân huệ cho giới quân nhân và công an, công cụ chuyên chính của chế độ. Chúng sẽ dùng tay sai và những người nhẹ dạ ở trong và ngoài nước Việt Nam để kích động tinh thần yêu nước của người Việt Nam, nhất là ở hải ngoại, để ngộ nhận cho rằng quá tập trung mũi nhọn nhằm lật đổ bọn cộng sản tiếm quyền ở Việt Nam lúc này sẽ làm suy yếu lực lượng bảo vệ sự toàn vẹn lãnh thổ của Việt Nam. Bọn chúng cũng sẽ lợi dụng việc xâm lược của Tàu cộng để xích lại gần các nước khác ở khu vực nhằm giữ thế quân bình lực lượng với Tàu cộng và đương nhiên chúng vẫn dùng bài bản của họ Hồ để lại là dâng đất, mà cụ thể chúng đã thi hành mới đây nhất, đó là cuối tháng 2-1992, Võ văn Kiệt, ủy viên bộ chính trị kiêm thủ tướng chính phủ cộng sản tiếm quyền ở Việt Nam, vừa thăm Philippine, rời Manilla trở về thì hải quân Phi lập tức tiến quân chiếm 8 hòn đảo trong quần đảo Trường sa; và cũng hắn, sau khi thăm Mã-lai vừa rời Kuala Lumpur được 2 ngày thì hải quân Mã Lai cũng chiếm 3 hòn đảo ở quần đảo Trường sa. Trước hai sự kiện này, cho đến nay tập đoàn mafia cộng sản tiếm quyền ở Việt Nam vẫn câm miệng không lên tiếng!(?)

   Giờ đây, dù bất cứ ai có mù thật sự hoặc có bệnh trầm kha hoạt đầu chính trị cũng không thể không thấy tập đoàn mafia cộng sản tiếm quyền ở Việt Nam, trước kia là họ Hồ cầm đầu và nay là sát thủ Đỗ Mười cầm đầu vẫn chỉ là lũ bán rẻ đất đai Việt Nam cho ngoại bang, bán rẻ xương máu nhân dân Việt Nam để riêng bọn chúng được phè phỡn xa hoa, trụy lạc. Kết quả tất cả việc làm của chúng càng cho thấy bọn chúng thực chất là một tổ chức mafia trá hình. Cho nên:

   - Những nước trong khu vực Đông-nam-á muốn có sự ổn định lâu dài và thực sự trong vùng và những nước trên toàn thế giới muốn phát triển kinh tế, khoa học kỹ thuật, văn hóa giáo dục v.v… vì phúc lợi của loài người thì không thể quan hệ với tập đoàn mafia cộng sản tiếm quyền ở Việt Nam mà cần thiết phải giúp một cách hữu hiệu cho nhân dân Việt Nam lấy lại chính quyền;
   - Để thi hành thực sự những tôn chỉ và mục tiêu cao cả của mình, tổ chức Liên hiệp quốc cần có hành động trừng phạt tập đoàn mafia cộng sản ở Việt Nam, giúp nhân dân Việt Nam tổ chức và giám sát cuộc trưng cầu dân ý của toàn dân Việt Nam còn ở trong nước cũng như đã phải tỵ nạn cộng sản, phải cư trú ở nước ngoài để được tự do lựa chọn chế độ chính trị cũng như thực sự có quyền cử người đại diện xứng đáng của mình ra gánh vác việc nước;
   - Qua kinh nghiệm đau thương của mình, nhân dân và chính quyền các nước vừa thoát khỏi xiềng xích của chế độ cộng sản cần giúp đỡ nhân dân Việt Nam một cách cụ thể và có hiệu quả thiết thực, trước mắt là tẩy chay toàn diện đối với tập đoàn mafia cộng sản tiếm quyền ở Việt Nam, song song với việc sử dụng lá phiếu của mình trong tổ chức Liên hiệp quốc cũng như trong các tổ chức khác để chống lại sự thống trị của bọn chúng ở Việt Nam; dùng diễn đàn Liên hiệp quốc để giành lại quyền lợi làm người của nhân dân Việt Nam;
   - Nhân dân Việt Nam cần ý thức rằng vận mệnh dân tộc và Tổ quốc Việt Nam là ở trong tay nhân dân Việt Nam, lấy sức mình là chính nhưng không thể coi nhẹ sự ủng hộ quốc tế. trong nước cần giành lại các quyền tự do mà quốc tế đã thừa nhận, tố cáo trước dư luận trong và ngoài nước những hành động khủng bố và các tội ác khác của bè lũ tiếm quyền. Quân đội cũng như lực lượng công an còn trong vòng kiểm soát của bè lũ tiếm quyền cần thấy được quyền lợi của bản thân và gia đình hoàn toàn và vĩnh viễn gắn bó chặt chẽ với vận mệnh của dân tộc, hãy chống lại lệnh đàn áp khủng bố nhân dân, bắt giam và hãm hại những người, những tổ chức yêu nước, quay họng súng vào đầu bè lũ tiếm quyền bán nước hại dân, cùng nhân dân làm chủ bản thân và đất nước, khỏi mang tội với cha ông cũng như những thế hệ con cháu sau này. Các tổ chức chính trị, các hội đoàn của cộng đồng Việt Nam ở hải ngoại hãy mau chóng gạt bỏ những bất đồng tiểu dị để nhanh chóng hình thành một mặt trận thống nhất, hiệp thương với các các nhân và các tổ chức yêu nước khác ở trong nước để hoạch định hành động thống nhất có hiệu quả thiết thực và chắc chắn trong việc giành lại quyền quản lý đất nước, tránh những đổ máu, mất mát và xáo trộn đời sống nhân dân không cần thiết. Phải nhanh chóng bầu lên một ban chỉ đạo có kiến thức chính trị vững chắc, có lòng yêu nước sâu sắc, có đạo đức tốt, có uy tín, có nghị lực và sự bén nhạy trước các diễn biến phức tạp của tình hình để chỉ đạo phối hợp hành động khoa học và thâu được nhiều hiệu quả và cũng nhằm lãnh nhận những sự giúp đỡ của quốc tế cũng như đặt ra những yêu cầu mới đối với quốc tế.

   Có thể nào mỗi con em dân tộc Việt Nam lúc này, dù cư trú ở nước ngoài hay còn ở trong nước, có thể nhắm mắt làm ngơ trước các tội ác của tập đoàn mafia cộng sản tiếm quyền ở Việt Nam; có thể nào cam tâm để bọn chúng bán rẻ và tàn phá cái sự nghiệp mà tổ tiên ta đã phải nhiều ngàn năm xây dựng và gìn giữ bằng mồ hôi, xương máu và nước mắt.

   Thời cơ đã đến, đoàn kết có tổ chức với tinh thần trách nhiệm cao chắc chắn chúng ta sẽ có sức mạnh buộc bọn tiếm quyền trở lại làm người dân lương thiện, lấy lại quyền quản lý đất nước, làm chủ vận mệnh bản thân. Những cuộc nổi dậy thành công của CIS* cũng như các nước Đông-âu là tấm gương cho chúng ta soi và là những bài học cho chúng ta rút kinh nghiệm.

   Hoặc vinh quang bây giờ hoặc mãi mãi mang tội với tổ tiên và hổ nhục với các thế hệ Việt Nam sau này.


Ngày 14-7-1992
Việt Thường

 ***
(*) Chú Thích: "CIS":

-"Gemeinschaft unabhängiger Staaten" CIS ("GUS")

GUS CIS
-"Commonwealth of Independent States" (englische Bezeichnung; Abkürzung CIS)
-"Communauté des etats indépendants" (französische Bezeichnung; Abkürzung CEI)
-"Cộng đồng các Quốc gia Độc lập" (CIS)

Dienstag, 15. November 2011

VIỆT TÂN VÀ MÀN LỘT XÁC CỦA LOÀI VE

Lời tựa:
Nhận thấy bài viết "Màn lột xác của loài ve" của tác giả Duyên Lãng Hà Tiến Nhất rất có giá trị thời sự để lật mặt bọn công an chó săn, cánh tay dài của gian đảng Việt gian CS nấp dưới danh xưng cò mồi "đảng Việt Tân". Chúng tôi xin được trân trọng giới thiệu, cùng góp phần giúp cho các bạn đọc trong nước vì bị truyền thông lưu manh của Việt gian CS bưng bít xuyên tạc, đánh lạc hướng, qua đây sẽ nhận rõ tà tướng  của bọn chó săn cò mồi đó chính là công an chìm của bọn Việt gian cộng sản. Chúng tôi sẽ tiếp tục bổ túc cập nhật các thông tin chi tiết về bọn công an Việt Tân câu kết hoạt động, trà trộn, thay hình đổi tướng tại Việt Nam và hải ngoại như thế nào.
 Chú Thích: các chữ viết tắt "VGCS"  trong bài: Việt gian cộng sản

Theo nguồn:

V.A., một bạn trẻ ở Việt Nam viết cho chúng tôi hỏi về Việt Tân. Thư có đoạn viết:

"Con đang sống ở Việt Nam, ngay tại Sài Gòn  ………. con đã vô tình đọc được một bài viết của bác cảnh báo việc phong trào biểu tình đang bị lợi dụng và "dàn dựng", trong đó bác có đề cập đến đảng Việt Tân theo chiều hướng tiêu cực. Con hơi ngạc nhiên vì xưa nay con chỉ biết đảng Việt Tân là một đảng chống cộng. Con tự tìm hiểu thêm và biết được nhiều thông tin về mặt trái của đảng Việt Tân. Sau đó con thử post một bài thăm dò trên nhóm Xuống Đường Trên Mạng, đại ý kêu gọi mọi người nên can đảm nhìn vào thực tế và kết hợp biểu tình lên án chính quyền với biểu tình chống Trung Cộng, thay vì chỉ hô hào chống Trung Cộng mà không dám hó hé một tiếng đụng chạm tới chính quyền. Ngay lập tức, có người đề nghị xóa bài post của con.

Hiện nay, đảng Việt Tân đang đứng sau lưng nhóm Xuống Đường Trên Mạng, mà nhóm này thì đã phần nào chi phối được phong trào biểu tình và thu phục được lòng tin của nhiều người (thậm chí trong nhóm có nhiều thành viên ủng hộ đảng Việt Tân). Con muốn xin bác vài thông tin chi tiết về việc đảng Việt Tân cấu kết với đảng Cộng Sản để chiêu dụ và chụp lưới những người đấu tranh dân chủ, vì con đang cần những chứng cứ cụ thể để cảnh báo tới những nhóm khác trước khi đảng Việt Tân liên kết luôn với những nhóm này và kiểm soát hoàn toàn phong trào biểu tình.

Có một điều con hơi thắc mắc, đảng Việt Tân ăn theo phong trào biểu tình là để dàn dựng kịch bản theo tinh thần hợp tác với đảng Cộng Sản hay đảng Việt Tân đang có tham vọng dựa vào sự ủng hộ của những người "dân chủ vô tư" để lật đổ đảng Cộng Sản và trở thành một đảng cầm quyền mới ở Việt Nam?
"

     Hiện tại, bác chưa có thì giờ để giải đáp mọi thắc mắc của cháu VA. Tức thời, bác xin gởi đến cháu một bài viết cũ của bác. Mong rằng nó sẽ giải tỏa được phần nào thắc mắc cho cháu. Nếu có thì giờ bác sẽ viết thêm và gởi về cho cháu theo phương thức mà bác đang làm đây. Hy vọng cháu VA bằng lòng. Cám ơn cháu.


MÀN LỘT XÁC CỦA LOÀI VE

Duyên-Lãng Hà Tiến Nhất
 


     Mặt trận Hoàng Cơ Minh (MT) đã được chính thức khai tử để trở thành đảng Việt Tân kể từ ngày 19-9-2004. Full name của nó là Việt Nam Canh Tân Cách Mạng Đảng, được gọi tắt là Việt Tân (VT). Từ sự thay tên đổi họ của Mặt Trận (MT), đất bằng lại một phen dậy sóng trong cộng đồng người Việt tỵ nạn tại hải ngoại. Lần này thì có lẽ phải gọi là sóng thần mới đúng. Sức mạnh của nó có thể chẳng thua kém gì ngọn sóng thần Tsunami. Búa rìu dư luận giáng xuống đầu đứa trẻ đẻ muộn này tưởng như sắt đá cũng khó lòng chịu đựng nổi. Thật vậy, sự thể rất dễ nhận thấy qua qúa nhiều ý kiến, bài viết bầy tỏ sự giận dữ chống đối, có khi đến cuồng nộ, được phóng lên Net và đăng trên báo. Chỉ một vài ý kiến rụt rè bao che cho VT, nhưng người đọc có thể dễ dàng nhận ra ngay tác gỉa là gà nhà tự chữa lửa chứ không phải tiếng nói vô tư.

     Trước sự thể đó, không ai không thắc mắc và tự hỏi tại sao? Có lẽ câu trả lời ngắn gọn và đúng nhất là quả báo.

     Thật vậy. Gieo gío thì gặt bão. Đó là luật Trời. Nếu trước kia MT không chơi trò điếm đàng, không lừa gạt đồng bào thì ngày nay VT đâu phải gánh chịu cái hậu quả thê thảm này. Nhưng MT chơi xấu thế nào, lừa gạt ra sao, chuyện đó đã được dư luận và truyền thông phơi bầy tường tận rồi, người viết thấy không cần thiết phải nhắc lại. Ở đây chúng tôi chỉ có ý tìm hiểu lý do tại sao MT lại bỗng dưng biến thành VT trong lúc này, và tiện thể xem là sự dàn dựng trò ảo thuật này nhắm mục đích gì, nó thần thông tới mức nào mà thôi.  


Ém Quân Chờ Thời

     Qua ba cuộc hành quân Đông Tiến kéo dài từ 1986 đến 1990, lãnh tụ Hoàng Cơ Minh của MT và toàn thể bộ phận tác chiến của ông đều bị tiêu tùng. Kẻ bị giết. Người bị bắt. Chỉ còn lại bộ phận tham mưu lèo lái bởi một người mới gia nhập MT là ông Nguyễn Xuân Nghĩa, người đã từng công khai thú nhận là cháu tổng bí thư CS Nguyễn Văn Linh. Hai cuộc hành quân Đông Tiến I và II do đề đốc Hoàng Cơ Minh soạn kế hoạch và trực tiếp chỉ huy, nhưng đều bị thất bại. Sau hai lần thất bại, đáng lẽ MT không nên làm Đông Tiến III nữa vì bấy giờ ông Minh đã chết, tàn quân còn lại ngo ngoe, con số đếm được trên đầu ngón tay. Không hiểu tại sao MT đã không rút kinh nghiệm và thay đổi kế hoạch mà lại cứ mù quáng thực hiện Đông Tiến III để đút đầu vào chỗ chết? Cuộc hành quân này diễn ra ngoài dự liệu và khuôn khổ của tất cả mọi binh thư, binh pháp cùng là thực tế của tình hình. Chuyện này có lẽ chỉ có Trời biết?

     Đây là một bí mật chưa ai khám phá ra. Nhưng chủ trương và những thay đổi về sau trong đường lối của MT có thể cho người ta thấy được tia sáng của vấn đề. Ít người có thể tưởng tượng nổi mục tiêu của cuộc hành quân Đông Tiến III không phải là để xâm nhập về trong nước, mà là để dứt điểm các thành phần của bộ phận tác chiến còn lại. Chỉ có như thế MT mới có thể dễ dàng thay đổi từ chủ trương đối đầu sang chủ trương đối thoại với CS được. Thật vậy, trong khung tổ chức của MT lúc đó, MT bao gồm hai bộ phận, một tác chiến và một tham mưu. Bộ phận tác chiến qui tụ hầu như toàn thể là quân nhân QLVNCH và những người trẻ còn sôi sục bầu nhiệt huyết giải phóng quê hương khỏi tay bạo quyền CS. Trái lại, bộ phận tham mưu đa số là những khoa bảng và chính khách cơ hội chủ nghĩa. Chủ điểm của kế hoạch hành quân Đông Tiến III là phải tiêu diệt toàn bộ bộ phận chủ chiến thì mới có thể dễ dàng thay đổi chủ trương từ cách mạng võ trang sang cái mà bà Trần Diệu Chân, phát ngôn viên của MT gọi một cách bóng bẩy là tổng nổi dậy hòa bình. Đây là công tác trọng điểm và bắt buộc để thay đổi đường lối và hoàn thành những mục tiêu chiến lược của giai đoạn ém quân chờ thời của MT.

     Sau khi đã hoàn tất kế hoạt tự diệt cần thiết nói trên, MT rút vô "bưng" để ém quân và chờ thời. Tôi dùng cụm từ rút vô bưng - theo lối nói của người miền Nam - vì một thực tế rõ ràng là trong giai đoạn ém quân, MT hầu như không bao giờ công khai ra mặt làm bất cứ cái gì. Tất cả mọi hoạt động chìm, nổi của MT đều nhân danh thừa sai là các tổ chức ngoại vi cả. Trong thời gian dài ém quân này, MT đã thực hiện được ba nhiệm vụ chiến lược quan trọng sau đây:

1.   Củng cố và phát triển các cơ sở hạ tầng - Có hai loại cơ sở, một là các đơn vị kinh doanh và hai là những tổ chức quần chúng mà người ta thường gọi là ngoại vi của MT, như Hội Chuyên Gia, Liên Minh VN Tự Do, đoàn thanh niên Phan Bội Châu v.v.. MT phát triển các tổ chức ngoại vi khá nhanh và khá thành công do lợi điểm là đã tích lũy được dồi dào tiền bạc do quyên góp và do các cơ sở kinh tài được dựng nên để sinh lợi.

2.   Khoa trương thanh thế - MT núp trong bóng tối, xử dụng đoàn viên bí mật hoặc tổ chức ngoại vi quậy nát các đoàn thể quốc gia hầu nước đục thả câu để gây thanh thế. Dân gian gọi là chôm credit. MT thi hành độc kế này vì lý đương nhiên là muốn thành công theo đuổi đường lối riêng (ngược với đường lối chung của tập thể người tỵ nạn), MT cần phải triệt hạ tất cả những tổ chức khác không cùng lập trường, quan điểm, và đường lối. Xưa nay chính trị vẫn là thế. Sự thể các tổ chức cộng đồng, các đoàn thể quốc gia bị chia năm sẻ bẩy như hiện nay nếu đổ tội lên đầu CS mới chỉ đúng có một phần. MT cũng là một nguyên nhân không kém quan trọng trong đó. Bằng chứng là chỗ nào có phân hóa, chỗ đó có người của MT xen vào. Cũng vì có nhiều tiền bạc nên MT đã rất thành công trong các kế hoạch khuynh đảo của họ. 

3.   Tung hoạt động dò đường - Các hoạt động có tính cách dò đường của MT trong giai đoạn này nằm trong chính sách dân vận "mưa lâu cứt trâu hóa bùn". MT từng bước, từng bước tung ra một số các hoạt động nhằm mục đích tẩy não và hướng dẫn đồng bào làm quen tư tưởng quên đi qúa khứ để chấp nhận hoà hợp hòa giải với Việt gian CS. Những sự kiên Hội Chuyên Gia đề nghị mang kỹ thuật về giúp nước, đoàn thanh niên Phan Bội Châu thả bồ câu, chiếu hình phản chiến trong vụ Trần Trường, Liên Minh Vietnam Tự Do đề cao Hồ Chí Minh và đặt CSVN lên hàng số một trong liệt kê xếp loại các thành phần dân tộc, báo đài của MT quảng cáo cổ động các  sinh hoạt giao lưu văn nghệ một chiều của CS v.v. đều nằm trong kế hoạch có tính toán của MT. Có thể nói đây chỉ là những trận đánh du kích lẻ tẻ, đánh nhanh và rút nhanh, nhưng xem ra MT cũng đã phần nào thu đạt kết qủa.

     Sau 22 năm, thời kỳ ém quân đã chấm dứt và nay đã đến lức MT ra quân.


Ve Sầu Thoát Xác

     Ve sầu thoát xác hay việc thay tên đổi họ của MT chỉ là bước đầu  trong một âm mưu to lớn của họ. Theo tài liệu chính thức của đảng, VT được thành lập từ ngày 10-9-1982.  Câu hỏi đặt ra là tại sao đảng VT đợi cho mãi đến 22 năm sau, một thời gian khá dài trong một đời người, mới ra mắt xuất hiện? Ông Lý Thái Hùng, tổng bí thư (TBT) VT, giải thích đại ý nói rằng MT là một tập hợp nhiều tổ chức, còn VT chỉ là một đảng thành viên (của MT). Giải thể MT để VT ra đời nhằm huy động toàn bộ sức lực và tâm huyết của toàn dân trong một liên minh dân tộc vào công cuộc vận động canh tân đất nước. Ý của ông TBT là cho rằng vì nằm chung trong một tổ chức nhiều thành viên, nạn "nhiều thầy thối ma" khiến MT khó làm được việc, nên VT phải tách ra hoạt động cho hữu hiệu hơn? Giải thích như thế quyết không ổn. Vấn đề là nếu MT là một tập hợp nhiều tổ chức thì ai có quyền giải thể MT? Một tập hợp nhiều thành viên ít nhất giữa họ phải có một cái kết ước (agreement), và theo cái kết ước này ai là người có quyền giải tán tập thể. Nếu MT tự ý giải thể thì trước khi giải thể, có những tổ chức nào còn đứng chung trong MT, và trong đó, tổ chức nào đồng ý, tổ chức nào không đồng ý? Còn nếu việc giải thể MT là một quyết định đơn phương của VT thì việc làm này của VT mang nặng tính chuyên quyền độc đoán có khác nào việc đảng CSVN giải tán các đảng Dân Chủ và Xã Hội ở trong nước trước đây?          

    Nêu vấn đề trên, thực ra chúng tôi không nhằm mục đích đi tìm sự thật, vì sự thật đã qúa rõ ràng, mà chỉ có ý chứng minh sự thiếu ngay thẳng và trí trá của những người lãnh đạo đảng VT mà thôi. Ông Lý Thái Hùng nói MT là một tập hợp nhiều thành phần là một chuyện nói láo hoàn toàn. Chuyện lố bịch hơn nữa là nếu MT qủa thực là một tập hợp nhiều thành phần thì tại sao VT lại giải thể MT để tiến hành cho ra đời một tập hợp nhiều thành phần khác? Điều này cũng chính ông Lý Thái Hùng xác nhận khi ông tuyên bố: "VT ra đời huy động toàn bộ sức lực và tâm huyết của toàn dân TRONG MỘT LIÊN MINH DÂN TỘC. Cái Liên Minh Dân Tộc này không lý chỉ có đảng VT solo hay cũng lại gồm nhiều thành phần khác như MT trước đây?

     Rõ ràng lý do ông Lý Thái Hùng đưa ra trong việc giải tán MT chỉ là chuyện lấp liếm để bịp dư luận, nhưng vải thưa không che được mắt thánh. Phải có một lý do khác, hay nói đúng hơn, một mưu đồ. Chẳng nói thì ai cũng đã biết, kế ve sầu thoát xác này chính là bước khởi đầu nằm trong âm mưu giọn đường về nước của VT để làm ăn với VGCS. Xin nhấn mạnh, chúng tôi nói "làm ăn với VGCS" chứ không nói "hòa hợp hòa giải" với VGCS. Chuyện này chúng tôi sẽ có giải thích sau.

     Có hai lý do khiến MT thi hành kế ve sầu thoát xác vào lúc này.

1.   Dựa trên lý luận -  Xưa nay đấu trường chính trị có một nguyên tắc như sau: Không tiêu diệt nổi kẻ thù thì tốt nhất là nên thỏa hiệp với nó. Thí dụ điển hình nhất và cũng là bần tiện, hạ cấp, và thô lỗ nhất là trường hợp Nguyễn Cao Kỳ, nhưng đây chỉ là thí dụ cá nhân. Các đảng phái cũng không đi ra ngoài qui luật đó. Cũng trong chính trị, không có vấn đề hòa hợp hòa giải theo nghĩa thông thường. Các đảng phái chính trị dù đứng bên nhau, nhưng họ luôn tìm mọi cách tiêu diệt nhaụ. Do đó không có chuyện hòa giải giữa họ với nhau. Khi không tiêu diệt được đối phương, các đảng chính trị mới tính chuyện hòa hợp. Thực trạng hiện nay là chỉ có những lê dân bá tánh chống cộng  không mưu đồ mới còn chống và miệt mài chống, chống tới chiều, chống qua đêm, và chống luôn tới sáng hôm sau nữa chưa thôi. Trong khi đó, một số nhà khoa bảng, nhiều tổ chức chính trị xôi thịt hoặc gà mờ, trong đó có VT, nghĩ rằng chống không nổi thôi thì hòa hợp hòa giải với VGCS cho xong. Họ mơ ước và trông đợi VGCS cho đa đảng để về nước làm đối lập, mà thực tế đối lập với CS trong tình thế hiện nay chỉ là mặt trái của thỏa hiệp, hay đúng hơn là đầu hàng.

2.  Xét trên thực tế -   Khát vọng đầu hàng trá hình này thực ra cũng không phải là không có cơ sở. MT tính toán rằng tình hình và bối cảnh Vietnam lúc này có thể nói là thuận lợi nhất cho họ nhẩy vào đánh hôi canh bạc VN. Tính toán này dựa vào các yếu tố sau đây:

a/   Xu hướng dân chủ hóa toàn cầu đặc biệt là tại những nước CS còn sót lại, là một trào lưu không thể đảo ngược.

b/   Áp lực của Trung Cộng càng ngày càng đè xuống Hanoi cho đến một lúc nào đó rất gần đây thôi, những chiếc đầu bình vôi và cứng cỏi nhất của bọn lãnh đạo VC cũng phải ý thức rằng chúng đã đến bước đường cùng nên buộc phải chấp nhận cởi trói hoặc chết. Để tìm đường thoát thân, khôn ngoan và an toàn nhất cho chúng là phải chấp nhận đa đảng để trút trách nhiệm cho người khác rồi lui về hưởng thụ với túi bạc đã đầy ắp.

c/   Nạn phân hóa trong cộng đồng tỵ nạn đã tới mức khiến hầu như mọi người đều chán nản buông xuôi, không còn thiết tha với công cuộc chống cộng nữa. Đây là yếu tố cơ bản để bọn lãnh đạo Hanoi tin rằng dù có đa đảng chúng cũng không sợ bị trả thù. Trong bối cảnh này, sự ra đời của một tổ chức chính trị thực dụng như VT phải được đánh gía là đúng, hoàn toàn đúng.

     Để đạt mục đích trở về nước làm đa đảng, MT phải xử dụng kế ve sầu thoát xác này. Lý do rất dễ hiểu. Thử hỏi, nếu VT giữ nguyên danh xưng Mặt Trận Quốc Gia Thống Nhất Giải Phóng Vietnam với cương lĩnh lật đổ công sản bằng võ lực thì liệu CS có chấp nhận cho họ về trong nước mà lập đảng không? Vì thế, MT buộc phải thay đổi thân phận, trở thành đảng VT với cương lĩnh là chỉ dùng nước bọt (không dùng súng đạn), để canh tân đất nước. Như thế nghe mới lọt tai.

      Đa đảng hiện nay tại Vietnam thì không có, nhưng trước kia thì đã có rồi. Đó là các đảng Dân Chủ và Xã Hội. Thực tế cho thấy, các đảng Dân Chủ và Xã Hội tại VN đều là các chi nhánh đảng CS trá hình, vì người lãnh đạo các đảng đó đều là đảng viên cộng sản được biệt phái. Từ đó suy ra, điều kiện tất yếu để được lập đảng tại VN là người lãnh đạo phải là đảng viên CS. Sự thể đưa đến kết luận là đa đảng ở VNCS nếu có thì chỉ là đa đảng bịp, và đối lập chỉ là đối lập cuội cho vui mà thôi. Tuy nhiên việc này xem ta không khó đối với VT, vì VT đã có ông TBT Lý Thái Hùng rồi. Nếu mai ngày VT có được cho phép trở về hoạt động thì thực tế là về góp vốn làm ăn với VC, hay nói một cách mầu mè là canh tân đất nước, chứ không thể nói là làm đối lập được.


Màn Xiệc Hào Hứng

     Có một chi tiết trong tuồng ve xầu thoát xác, tuy là vụn vặt, nhưng nếu đã nói đến lập danh thì nó lại trở thành đáng quan tâm. Đó là sự tréo cảng ngỗng trong cái danh xưng chính thức của VT. Thật thế, MT đổi thành Việt Nam Canh Tân Cách Mạng đảng xem ra có điều gì không được ổn. Rõ ràng là có vấn đề. Hai chữ Canh Tân và Cách Mạng là hai từ hán nôm. Hiện nay hai chữ này đã trở thành "quốc ngữ chữ nước ta" rồi. Ai cũng hiểu cả, chẳng cầu đến các ông khoa bảng. Đối với lớp hậu sinh nếu cần cho chúng hiểu, chỉ việc dịch sang tiếng Mỹ là xong ngay. Thế mà các ông chóp bu của VT phần lớn là những tay chữ nghĩa bề bề, bằng cấp cùng mình, sao lại có chuyện tréo cẳng ngỗng đến thế này được?  Theo ngu ý thì canh tân nghĩa là sửa sang, làm mới những gì đã cũ, đã lỗi thời. Còn cách mạng là bỏ đi cái cũ đã hư hỏng và thay thế bàng cái khác tốt hơn. Chỗ khác nhau của hai từ này một đàng thì giữ lại cái cũ, chỉ sửa chữa nó thôi. Còn một đàng thì bỏ hẳn đi cái cũ và thay thế bằng cái khác hoàn toàn. Hai chữ, hai ý nghĩ khác hẳn nhau như vậy làm thế nào cùng đứng chung để chỉ cùng một mục đích được? Đã canh tân thì làm sao còn cách mạng. Ngược lại, đã cách mạng rồi thì đâu còn cần đến canh tân làm gì?

          Nói đi thì cũng còn phải nói lại. Chữ nghĩa có sai đối với VT không thành vấn đề. Vấn đề chính là mục đích mà chữ nghĩa nhắm tới, đó là được xí phần tại VN, hay canh tân VN cũng thế. Phải thành thực nhìn nhận rằng VT đẻ ra kế Ve Sầu Thoát Xác này là chuyện đáng khâm phục. Đáng phục ở chỗ kế hoạch chứa đựng rất nhiều điều mơ hồ, nhưng đồng thời lại cũng rất sáng nghĩa. Tài xử dụng thuật ngữ chính trị ở đây thật sự đã tới mức thần thông. Nó vừa bịt mắt được những người cần che dấu, lại vừa minh thị nói cho người muốn nghe hiểu được vấn đề. Những hành động và những văn kiện phổ biến trong buổi ra mắt đảng VT tại Đức đưa đến hai kết luận sau đây:

1.   VT  đoạn tuyệt với qúa khứ

a/  Chứng minh 1.   Đọc toàn bộ các bài diễn văn chính thức, các bài tường thuật buổi lễ ra mắt, người ta không hề thấy các từ ngữ quen thuộc như "chống cộng" hay "giải thể chế độ CS". Sự kiện này cho thấy là đảng VT đã hoàn toàn từ bỏ chủ trương chống cộng hay đối kháng, quay sang đối lập với VGCS, dù chi" là đối lập cuội .

b/  Chứng minh 2.   VT trong buổi ra mắt, đã không tổ chức lễ truy điệu cố lãnh tụ Hoàng Cơ Minh và các đồng chí của ông đã hy sinh trong 3 cuộc Đông Tiến. Xét về mặt tình cảm đồng đội cũng như cả về mặt nghi lễ thì việc làm lễ truy điệu trong buổi lễ ra mắt của VT là chuyện bắt buộc. Sự bỏ qua nghi thức quan trọng này, dù vô tình hay cố ý, cũng chứng tỏ các lãnh đạo đảng VT đã chôn vùi lương tri và lương tâm của họ. Không tưởng niệm chính là để nói lên quyết tâm đoạn tuyệt với qúa khứ vậy.

2.   Gởi tín hiệu đầu hàng -   Người ta dễ dàng nhìn thấy được việc đảng VT gởi những tín hiệu đầu hàng VGCS qua những lời nói và việc làm sau đây của ho :

a/   Việc chọn địa điểm ra mắt -   Một câu hỏi được nhiều người nêu trên các phương tiện truyền thông là tại sao VT không ra mắt tại đâu khác, nhất là những nơi có đông đồng bào tỵ nạn, mà lại kéo nhau qua bên Đức ra mắt tại đó? Lý do chính là vì ở Đức có nhiều Việt kiều, thần dân của chế độ CS Hanoi.  Cái lợi nhỏ là VT dễ dàng nhận được sự ủng hộ và tránh được bị chống đối. Ra mắt tại nơi có đông Việt kiều cư ngụ, VT muốn nói lên ý nghĩa họ là người Vietnam sinh sống ở nước ngoài, là Việt kiều, chứ không phải là người Vietnam  tỵ nạn CS. Đó mới là lợi ích lớn, nó tô điểm cho VT cái  tư thế chính danh. Ít ra VT cũng còn biết rằng sự xác nhận lý lịch và thế đứng này quan trọng cho một đảng chính trị. Nhưng chính danh hay ngụy danh thì còn phải đợi xem những việc làm sau này của VT mới biết được.

b/  Tự nguyện đặt dưới sự lãnh đạo của các tổ chức khác -   Như trên chúng tôi đã viết, trong qúa khứ CSVN đã có thời cho đa đảng. Tuy nhiên, thực tế cho thấy đây chỉ là những chi bộ CS trá hình, vì lãnh tụ của các đảng phái đó đều là đảng viên đảng CS. Chủ trương của VT tự nguyện đặt đảng dưới sự lãnh đạo của các tổ chức khác phải chăng ngầm bắn tiếng chấp nhận qui luật đa đảng của VGCS? Nghĩa là sẵn sàng chấp nhận trở thành chi nhánh của đảng VGCS với lãnh đạo là người của VGCS biệt phái?

c/  Không chủ trương nắm quyền bằng mọi gía -   Điều này có nghĩa là không chủ trương lật đổ đảng VGCS bằng bất cứ phương tiện nào. Đây phải hiểu là một tín hiệu nhắm trấn an bọn VGCS đang cầm quyền.

d/   Soi sáng sự thật của lịch sử cận đại -   Nếu CSVN bị người dân lật đổ như các chế độ CS Đông Âu thì chắc chắn lịch sử VN cận đại sẽ không cần gì phải soi sáng, vì sự thật của lịch sử dân tộc đã rõ ràng như ban ngày được viết trên giấy trắng mực đen cả rồi: Hồ Chí Minh là tên tội đồ của Dân Tộc, và đảng CSVN thuần túy là một bọn bán nước hại dân.  VT định xét lại sự thật của lịch sử nào? Có phải là muốn rửa tội cho Hồ Chí Minh và đảng CS của y không? Chẳng cần trả lời thì âm mưu của VT cũng đã hiện nguyên hình từ lâu. Thật ra, Liên Minh VN Tự Do, bộ phận ngoại vi của VT đã làm điều đó rồi qua việc họ xác nhận công trạng của Hồ Chí Minh và xếp CSVN đứng hàng số một trong các thành phần dân tộc. Việc này đã bị cộng đồng tỵ nạn chống đối quyết liệt một thời gian.

e/   Quan khách đến từ VN dự lễ ra mắt -   Hẳn bạn đọc khó có thể tưởng tượng được chuyện người trong nước xuất ngoại để tham dự lễ ra mắt của một đảng phái chính tri của người Việt rồi lại ung dung trở về mà không bị làm khó dễ gì? Thật là Tề Thiên Đại Thánh, nhưng lại là chuyện có thật, được VT công bố và tường thuật rõ ràng. Nếu những vị khách đó không phải là đảng viên VGCS, một ngàn phần trăm là họ đã không thể yên ổn khi trở về. Chắc chắn cũng chẳng có người dân nào có gan cóc tía dám liều mạng như vậy. Còn nếu những vị "khách quí" đó trở về bình an vô sự thì phải là thứ khách đặc biệt, và họ là ai thì có lẽ người viết không cần đoán mò.  Nên coi đây là con dấu APPROVED VC đóng trên đơn xin việc của đảng VT. Chỉ có cách giải thích duy nhất này mà thôi.
  
 
Bước Ra Quân

     Kế ve sầu thoát xác mới chỉ là bước đầu của kế hoạch tổng nổi dậy hòa bình. Bước kế tiếp là bước "Ra Quân". Bước này mới thực sự là bước quan trọng có tính quyết định. Ý thức điều đó nên các đầu lãnh của VT mới đẻ ra sáng kiến tổ chức thật long trọng rình rang ngày 30-4. Họ thừa biết nếu tự mình đứng ra tổ chức thì chẳng có ma nào theo, nên mới tính kế "bổn cũ soạn lại" để xài . Không biết bên trong VT mời chào ra sao nhưng họ phổ biến một danh sách trên một trăm các nhân vật tai to mặt lớn và các đoàn thể trong cái gọi là ban cố vấn cho họ. Cái trò mượn đầu heo nấu cháo này Mặt Trận trước đây đã diễn đi diễn lại nhiều lần rồi nên xem ra hết linh và bị phản ứng ngược. Thực ra nếu chỉ có chuyện đổi tên đảng rồi hè nhau với các đoàn thể khác tổ chức ngày Quốc Hận thôi thì có lẽ ai nấy cũng hỷ xả bỏ qua cho xong chuyện. Nhưng VT muốn chơi nổi, và hẳn nhiên là có âm mưu. Họ tự tiện đổi tên Ngày Quốc Hận thàng Ngày Tự Do Cho VN, và dự định tổ chức một cuộc biểu dương lực lượng vĩ đại kéo đến trụ sở Quốc Hội tại Washington DC. Cuộc biểu dương lực lượng đó đặt tên Mỹ là Freedom March to Capitol Hill.

    Ngày 30-4, như mọi người đều biết, từ ba chục năm qua, vốn được toàn thể đồng bào tỵ nạn gọi là ngày Quốc Hận. Thế nhưng Việt Tân lại xập xí xập ngầu đổi thành Ngày Tự Do Cho Vietnam. Ý định đó vừa đưa ra đã bị lật tẩy và bị chống đối rất quyết liệt. Bị chống đối quá , ngày "Tự Do Cho VN" lại một lần nữa được phù phép biến hóa thành ngày "Đấu Tranh Cho Tự Do VN". Cũng vẫn còn bị chống, VT chơi trò nửa nạc nửa mỡ, vừa Quốc Hận, vừa Tự Do Cho VN. Như trên đã nói, chủ điểm của ngày này là một cuộc tuần hành vĩ đại của người Việt tại thủ đô nước Mỹ, dĩ nhiên do Việt Tân tổ chức và hướng dẫn. Có hai câu hỏi đặt ra là: thứ nhất, tại sao phải đổi Ngày Quốc Hận thành ngày Tự Do Cho VN. Và thứ hai, diễn hành tới điện Capitol để làm gì?

1.  Ngày Quốc Hận thành Ngày Tự Do Cho VN -   Chuyện tưởng niệm ngày quốc hận từ mấy chục năm nay đã trở thành nếp sống của cộng đồng, và cái nếp sống này đã có cái lý đương nhiên của nó. Đó là để nhắc nhở toàn dân VN, nhất là những người tỵ nạn tại hải ngoại phải luôn ghi nhớ biến cố đau thương tang tóc này của lịch sử dân tộc. Ghi nhớ lịch sử đất nước để ôn cố tri tân là truyền thống tốt đẹp của mọi dân tộc. Lấy chuyện Do Thái làm một thí dụ biện lý. Bức tường cổ đền thờ Jerusalem chỉ là một mảng tường xây cũ kỹ của ngôi đền thờ đã đổ nát. Nó ghi dấu một trang sử mất nước của người Do Thái và dân tộc này phải phân tán khắp nơi trên thế giới. Các chánh quyền Do Thái ngày nay họ có thừa phương tiện và khả năng phá bỏ mảng tường đổ nát kia đi và thay vào đó, xây một đền thờ nguy nga tráng lệ hơn gấp bội cho dân tộc của họ. Thế mà họ vẫn không làm, mà cứ giữ nguyên trạng mảng tường cũ với dụng ý nhắc nhỏ người dân Do Thái đừng quên mối nhục mất nước của họ. Đó là cái lý của người Do Thái. Một chuyện khác bên Tầu, Chu Nguyên Chương, người sáng lập nên triều đại nhà Minh, nguyên là một tên ăn mày. Khi trở thành hoàng đế nước Tầu khổng lồ, nhà vua giữ lại chiếc bị gậy và bộ đồ ăn xin ngày trước, treo thường trực trong cung điện cho con cháu và triều thần ra vào được thấy. Tại sao người Do Thái và người Tầu làm thế? Xin thưa những chí lớn thường không quên bài học qúa khứ để tự rèn luyện mình, và chỉ có những nhà chính trị có tầm nhìn xa mới thấy được xa hơn đầu mũi. Những ông đầu mục của đảng Việt Tân không phải là Sharon ngày nay, cũng chẳng phải là Chu Nguyên Chương ngày xưa. Họ chỉ là Việt Tân, do đó không thể hiểu nổi chuyện thiên hạ nên mới cứ loay hoay thay tên đổi họ hoài, hết tên mình đến tên đảng, và còn đến cả tên biến cố của Dân Tộc nữa. Trên đời chỉ có hạng đầu trộm đuôi cướp mới cần phải thay tên đổi họ để trốn tránh pháp luật. Và chỉ có VGCS mới đổi đi đổi lại tên đảng để bịp thiên hạ mà thôi. Các lãnh tụ VT nếu có tư cách sao lại bắt chước Hồ Chí Minh và bọn đầu trộm đuôi cướp? MT Hoàng Cơ Minh nếu đàng hoàng sao lại rập khuôn đảng bịp VC? Ngày Quốc Hận có gì không đúng mà phải đổi thành ngày Tự Do Cho VN?

     Nhưng nghĩ cho cùng thì chuyện thay đổi này chưa hẳn đã là sáng kiến của những bộ óc heo, mà xem ra ẩn chứa một âm mưu thâm độc bên trong. Chuyện đã xẩy ra, VT có những mưu toan thầm kín muốn dấu nhưng không thể bưng bít được. Qua việc đổi danh xưng ngày 30-4, VT muốn nhắm hai mục đích. Thứ nhất, nếu thành công, nghĩa là được đa số đồng bào hưởng ứng, chủ trương xóa bỏ hận thù, quên đi qúa khứ, hướng về tương lai của VT sẽ được chứng minh là đúng. Thứ hai, điều này quan trọng, VT muốn bôi xóa đi hàng chữ "TỴ NẠN CỘNG SẢN" trên lý lịch của những đồng bào Vietnam tại hải ngoại, nạn nhân của ngày 30-4-1975. Theo quan niệm của VT thì phải xóa bỏ đi hoàn toàn dấu vết tỵ nạn thì mới dễ dàng hòa nhập với CS được. VGCS vẫn muốn thế, chúng không nhìn nhận người VN ở nước ngoài như chúng ta là tỵ nạn VGCS, mà là khúc ruột ngàn dặm của chúng. VGCS chiếm được miền Nam đã 30 năm, chúng thống nhất được giang sơn, nhưng vẫn không thống nhất được Dân Tộc. Mơ ước thống nhất mọi thành phần dân tộc, VGCS đã cố gắng rất nhiều nhưng không sao đạt được. CS đã phải vận động cả những tay sai của chúng trong một đại học danh tiếng của Hoa Kỳ giúp thực hiện điều này, nhưng chắc chắn sẽ không thành công. Nay chúng tại nhờ đến bàn tay đảng VT, nhưng một lần nữa chắc chắn sẽ lại thất bại, bởi vì mưu toan của VT vừa ló ra đã bị lật tẩy ngay tức thì. Chỉ việc so sánh hai chủ đề Ngày Quốc Hận của cộng đồng và Ngày Tự Do Cho VN của VT, ta sẽ nhìn thấy rõ ràng âm mưu này vì hai nội dung hoàn toàn khác nhau.

a/   Khác nhau về lập trường -   Chủ đề Ngày Quốc Hận mang sắc thái chống cộng rõ rệt. Đồng bào tỵ nạn chủ trương Ngày Quốc Hận xác tín rõ ràng lập trường không chấp nhận chế độ VGCS.  Trái lại, chủ đề Ngày Tự Do Cho VN của VT gắn liền với ý nghĩa một cuộc vận động đòi hỏi quyền lợi của người dân, không nhắm mục đích chống đối lại phỉ quyền Việt gian CS. 

b/   Khác nhau về mục đích -   Đồng bào tỵ nạn tưởng niệm ngày 30-4 nhằm hun đúc ý chí đấu tranh giải trừ chế độ VGCS tại quê nhà. Đảng VT với chủ đề Ngày Tự Do Cho VN để kỷ niệm ngày 30-4 nhắm mục đích gì, thật sự không người ngoài nào biết rõ, nhưng nhất quyết không phải là để nâng cao tinh thần chống cộng. 

c/   Khác nhau trên cương vị người chủ trương -   Vì lập trường và mục đích khác nhau nên hai bên đứng trên hai cương vị khác nhau. Đồng bào tỵ nạn  tưởng niệm ngày 30-4 trên cương vị là những nạn nhân của chế độ CSVN. Trong khi đó VT kỷ niệm 30-4 với chủ đề Ngày Tự Do Cho VN đứng trên cương vị của người dân VN đối với phỉ quyền VGCS mà họ ngầm thừa nhận.  
        

2.   Mục đích March To Capitol Hill -   Nhiều người thắc mắc là tại sao lại "March to Capitol Hill"? Cái đó mới thật là lạ, nhưng thực ra chẳng có gì lạ cả. Nên nhớ điện Capitol là nơi quyết định tất cả các chính sách đối nội cũng như đối ngoại của nước Mỹ. Tập hợp được một rừng người kéo đến điện Capitol để nói lên nguyện vọng, đó là cách thức vận động hữu hiệu nhất ở Hoa Kỳ này. Các ông Mẽo đâu cần biết ất giáp gì, thấy VT được quần chúng ủng hộ chắc chắn sẽ "endorse" VT thôi.  Trước đây nghe đâu đã có lần ông Bush cha kiếm đỏ con mắt mà không tìm ra được một người Việt có thể đại diện cộng đồng để ông nói chuyện. Nay ông Bush con có muốn nói gì thì đã có sẵn VT đấy rồi. Cho đến khi nào Mỹ và CSVN thực sự bắt tay vào làm diễn biến hoà bình thì với credit đã chôm chĩa được, VT chắc chắn sẽ là nhân tuyển thích hợp nhất được cả hai bên chấp nhận.

    Có một kinh nghiệm lịch sử mà người viết không thể không nhắc lại ở đây. Ngày 19-8-1945, một cuộc mít tinh đông hàng trăm ngàn người diễn ra trước nhà hát lớn Hanoi để ủng hộ chính phủ. Bấy giờ VN không có chính phủ nào khác ngoài chính phủ Trần Trọng Kim ở Huế. Đây là cuộc biểu tình tự phát của dân chúng Hà Thành. Có chừng vài chục tên cán bộ Vẹm trà trọn len lỏi vào trong rừng người. Chúng lợi dụng lòng hăng say và sự dốt nát của đồng bào tung ra dăm ba biểu ngữ, bắn vài ba phái súng lục thị uy, phất cờ đỏ sao vàng, cướp máy phóng thanh hoan hô Hồ Chí Minh. Thế là Vẹm cướp được chính quyền ngon ơ. Trò chôm credit của Vẹm đã thành công.

     Như đã nói ở trên, cuộc tuần hành Freedom March to Capitol Hill do VT khởi xướng, nhưng vì sợ không có ma nào tham gia, VT đã phải mời chào những tổ chức và cá nhân có uy tín trong cộng đồng tham dự. Trên nguyên tắc tổ chức là tổ chức chung, VT chỉ là một thành phần. Nếu cuộc diễn hành thành công và VT sẽ giữ mãi vai trò kéo màn nhắc tuồng thôi thì chắc sẽ không có gì để nói. Nhưng việc đời đâu có dễ dàng thế. Với bản chất chuyên chôm credit của VT, không biết rồi sự thể sẽ ra sao. Người viết sợ rằng lịch sử ngày 19-8-45 sẽ lại tái diễn.


Lịch Sử Tái Diễn

    Việt gian cộng sản thoạt đầu có danh xưng chính thức là đảng Cộng Sản Đông Dương. Khi thiên hạ nhận ra chúng là lũ siêu lưu manh bịp bợm, chúng bèn đổi tên thành đảng Lao Động Vietnam. Sau khi chiếm được quyền hành trong tay, đảng Lao Động hết còn muốn lao động, mà chỉ biết ngồi mát ăn bát vàng. Bị dân chửi đến tắt bếp, chúng phải đổi lại tên cũ là đảng CS, nhưng không còn là Đông Dương, mà là Vietnam, đảng CSVN. Bây giờ xem ra lịch sử lại tái diễn màn đổi tên đổi họ này. MT Hoàng Cơ Minh khi đã hết sáng (minh là sáng) nên đổi thành VT. Có lẽ mai này VT không còn mới (tân là mới) nữa, VT sẽ lại trở về với cái tên cũ chưa biết chừng. Nhưng có thể cũng giống như VẸM, nghĩa là trở lại na ná giống tên cũ mà thôi, chứ không giống hoàn toàn tên cũ. Cộng sản Đông Dương qua chặng đường hóa kiếp thành ra Cộng sản Vietnam.  Cũng vậy, Mặt Trận qua chặng đường hóa kiếp có thể sẽ thành Mặt Mo, Mặt Mẹt, Mặt Dầy, Mặt Mâm, Mặt Thịt, Mặt Thớt, Mặt Trơ Trán Bóng, hay Mặt gì gì khác hay hơn? Người viết xin mượn ước đoán này để kết thúc bài viết. Kiếp ve sầu, lột xác trở thành sâu bọ là bản tính trời sanh của nó.

Duyên-Lãng Hà Tiến Nhất

Chú Thích: VGCS - Việt gian cộng sản

Donnerstag, 3. November 2011

CẠM BẪY YÊU NƯỚC (Bài 2)

CẠM BẪY YÊU NƯỚC (Bài 2)

Trọng Tín

Vào đầu năm 2009, trên điện báo Vietnamnet, cơ quan tuyên truyền của việt-gian cộng-sản được coi là tờ báo “tiến bộ” nhất trong hệ thống truyền thông của việt-gian cộng-sản đã đưa tin về dự án Bauxite được triển khai ở Tây Nguyên mà thực chất là bán đứt cho Tàu Cộng. Vào thời điểm bài báo đưa tin, tại Tây Nguyên người ta đã phát hiện và thống kê tới khoảng 20000 công nhân Tàu Cộng ở khu khai thác Nhân Cơ. Ngay lập tức việt-gian Võ Nguyên Giáp liền có 1 bức thư với đại ý khuyên “Chính Phủ” xem xét lại tính “an toàn” của dự án. Tuy nhiên, những “lời góp ý” được cho là của Giáp đều bị bỏ qua. Sở dĩ tôi sử dụng cụm từ được cho là của Giáp, là bởi vì theo những tin tức tôi được biết thì vào thời điểm đó Giáp đang là 1 cái xác bất động nằm tại Bệnh Viện Quân Y 108. Chi tiết đã được mô tả trong bài viết “Nếu là người quốc gia xin đừng tiếp tay cho việt-gian cộng-sản”.

http://hon-viet.co.uk/TrongTin_NeuLaNguoiQuocGaiXinDungTiepTayChoGiac.htm 

“Bức thư của Giáp” đã khuấy lên 1 phong trào “góp ý” với Đảng trong đám binh nô, trí nô, bồi bút và tà lọt của việt-gian cộng-sản như Đồng Sĩ Nguyên, Nguyễn Trọng Vĩnh, Nguyễn Huệ Chi, Phạm Đình Trọng vv… Để đáp lại những “thiện chí” ấy Nguyễn Tấn Dũng đã đăng đàn để nói rằng đó là Chủ Trương Lớn Của Đảng và Nhà Nước.

Ngay sau khi đám Việt Gian già và bút nô lên tiếng, Quốc Hội việt-gian cộng-sản cũng cất tiếng để hòa cùng nhịp điệu, những gương mặt nổi bật là Dương Trung Quốc, Nguyễn Lân Dũng, Nguyễn Minh Thuyết, Lê Văn Cuông, Phạm Thị Loan vv… đã liên tục “chất vấn” “Chính Phủ”. Bauxite chưa qua thì lại đến chuyện Đường Sắt Cao Tốc, Rừng Đầu Nguồn rồi Vinashin. Các nghị gật được đà cứ thế hăng hái thi nhau diễn kịch. Cao trào của vở kịch này là vụ phủ quyết Đường Sắt Cao Tốc. Thực tế, mặc dù nhiều cơ quan truyền thông ở Hải Ngoại và kể cả những hãng truyền thông Quốc Tế đã bình luận sự kiện trên như là 1 tiến bộ của Quốc Hội việt-gian cộng-sản, tuy nhiên, rất ít người đã quên rằng trong lúc 1 vài nghị gật tỏ ra tiến bộ thì những “dự án” trên vẫn băng băng hết tốc lực. Tại Tây Nguyên số lượng công nhân Tàu Cộng ngày càng tăng, năng xuất khai thác ngày càng lớn, Đường Sắt Cao Tốc mặc dù bị phủ quyết vẫn được tiếp tục lên kế hoạch triển khai, Rừng Đầu Nguồn mặc dù có lệnh dừng chuyển giao vẫn tiếp tục bị Tàu Cộng phá rừng, làm đường, để “rồng bạch đàn”, Vinashin mặc dù đã có lúc những nghị gật “cả gan” đưa ý định bỏ phiếu bất tín nhiệm thủ tướng, nhưng Nguyễn Tấn Dũng vẫn nhơn nhơn mặt thớt, thậm chí đã cho bút nô đe dọa các nghị gật quá trớn.

Có phải chăng là các nghị gật hiện nay đã bắt đầu “hết sợ” giống tập đoàn Dân Chủ Cuội trong nước?

Khoảng giữa năm nay, 2010, cũng trên điện báo Vietnamnet, Dương Trung Quốc trong 1 cuộc phỏng vấn của bút nô Vietnamnet đã “hé lộ” khả năng sửa đổi hiến pháp. Sau đó ít lâu tại Bắc Kinh, thủ tướng đương nhiệm là Ôn Gia Bảo cũng bắt đầu lên tiếng về sự “cải tổ chính trị”. Cùng lúc đó, ở Hải Ngoại người ta bắt đầu chú ý đến nhân vật Cù Huy Hà Vũ, với những tuyên bố hùng hồn rằng “phải bỏ CNCS để đi với Mỹ, đây là xu thế thời đại”, “Đổi tên nước thành Việt Nam (bỏ cái đuôi CHXNCN), xin ân xá cho chiến sĩ VNCH, vinh danh những liệt sĩ tại trận hải chiến Hoàng Sa” vv… Ở Hải Ngoại, thì bắt đầu rộ lên phong trào, hội đoàn hành động vì hiểm họa mất nước trước tham vọng xâm lăng của Tàu Cộng.

Nếu để ý tất cả những sự kiện nêu trên, chúng ta sẽ thấy, chúng diễn ra không phải không có chủ ý, nói đúng hơn, những màn kịch trên đã được chuẩn bị rất công phu. Trong phần 1 của bài này, tôi đã phân tích tại sao việt-gian cộng-sản cần diễn kịch “chống tham nhũng”, và hệ lụy của nó. Sau khi triển khai chiến dịch chống tham nhũng 1 thời gian, nhận thấy màn tuồng bị tác dụng ngược giờ đây việt-gian cộng-sản phải đổi hướng và lần này chúng khai thác yếu tố yêu nước của dân tộc Việt. Trên thực tế, chuyện dâng đất, dâng biển cho tàu Cộng diễn ra không phải trong khoảng thời gian này mà đã từ lâu, chuyện này đã được rất nhiều bài viết đề cập và chứng minh. Nạn tham nhũng, không phải chỉ sau khi mở cửa mới có. Sự tiêu xài lãng phí về của cải vật chất gây tổn thất cho tiềm lực quốc gia cũng không phải cho đến bây giờ mới xuất hiện. Tất cả những hiện tượng trên đã diễn ra trong suốt chiều dài lịch sử kể từ khi việt-gian cộng-sản cướp trọn vẹn quyền cai trị Việt Nam. Tức là, trong suốt quãng thời gian đó, các nghị gật của việt-gian cộng-sản đã luôn phối hợp cùng bọn việt-gian đại gian ác để bịp bợm người dân Việt Nam. Bản thân những đại biểu quốc hội này cũng có đến 90% là đảng viên của Đảng Việt Gian. Vậy câu hỏi đặt ra là nghị gật sẽ chống lại bọn việt-gian chóp bu để mang lại tự do cho người Việt Nam?

Nhìn trên hình thức, quốc hội của việt-gian cộng-sản là độc lập với “chính phủ” của việt-gian cộng-sản song, ai cũng biết rằng chúng lại bị ràng buộc chặt chẽ bởi nguyên tắc lãnh đạo của Đảng Việt Gian. Không có bất cứ 1 ai có thể thoát được những ràng buộc này. Như vậy, phải chăng những nghị gật được thoải mái đòi quyền tự do cho người khác trong khi chính chúng cũng là những nô lệ của việt-gian cộng-sản? Tất nhiên đó là mâu thuẫn. Vậy thì chỉ có 1 cách lý giải hợp lý, đó là các nghị gật được cho phép làm như vậy và ai cho phép? Tất nhiên phải là những ông chủ của chúng, bọn việt-gian cộng-sản.

Tại sao việt-gian cộng-sản muốn diễn trò dân chủ trong quốc hội?

Lần ngược thời gian trở về trước, nếu như chúng ta để ý đến những câu nói bất hủ của các chú Cuội thuộc phòng trào Đấu Tranh Dân Chủ sẽ thấy rằng mục tiêu của đấu tranh của lũ Cuội này là được quyền ngồi chung với đám nghị gật. LTCN, Nguyễn Văn Đài, Nguyễn Văn Lý và ngay cả Cù Huy Hà Vũ cũng đã từng tự ứng cử và đỉnh điểm của cuộc đấu tranh dân chủ cũng là hành động ứng cử vào vị trí đại biểu quốc hội. Thậm chí lãnh tụ của cuộc đấu tranh dân chủ này là tên thò lò chính trị Nguyễn Đan Quế cũng đưa ra 1 lộ trình 9 điểm nhằm dành được quyền cao nhất là bầu cử quốc hội có quốc tế giám sát. Tức là nói 1 cách rõ ràng, mục tiêu của bọn Cuội là Cái Ghế Quốc Hội. Tuy nhiên trái với mong đợi của lũ Cuội, ông chủ của chúng chỉ cho chúng diễn trò chứ không có quyền làm thật. Vì thế ngay sau khi việt-gian Nông Đức Mạnh tuyên bố “không cho trò chơi dân chủ” vào Quốc Hội. Nên nhớ là Nông Đức Mạnh nói rõ là Trò Chơi Dân Chủ nhé!!!

Sau khi trò chơi dân chủ không thuần hóa được cộng đồng NVTNCS, chúng đã biết rằng đòn phép dân chủ nhân quyền đã không thể biến những người tỵ nạn thành những “công dân” của chúng được. Vì vậy, cần phải dùng một chiêu bài khác. Nếu như trong lần trước các diễn viên là những Nhà Dân Chủ mang tính chất tự phát, thì lần này sẽ là những Nhà Dân Chủ có quyền lực, có định hướng hẳn hoi, dân biểu chứ có phải chơi đâu? Ngoài mục đích chiêu dụ người Việt tỵ nạn, màn kịch này cũng có tác dụng để bịp thế giới, chí ý là trên hình thức. Những chính trị gia vô trách nhiệm chỉ cần căn cứ vào 1 số những biểu hiện của xã hội để kết luận cho bản chất của xã hội đó. 1 xã hội có dân chủ thì đương nhiên là sẽ có quyền tự do báo chí, tự do thông tin, và tự do bầu cử. Hoàn cảnh của Việt Nam trước kia và bây giờ, theo như cách thể hiện biểu kiến thì rõ ràng là có tiến bộ, nếu như trước kia Quốc Hội là cơ quan bù nhìn, thì hiện nay đã bắt đầu thể hiện quyền lực. Nghĩa là mọi chuyện đang dần thay đổi theo xu hướng tốt đẹp. Vậy thì vì lẽ gì là không hy vọng vào tương lai? Nhưng tất cả những lý luận trên sẽ sụp đổ hoàn toàn vì những kết luận đó là của 1 người sẽ không bao giờ phải sống ở Việt Nam hay không chịu sự cại trị của việt-gian cộng-sản.

Sự kiện các nghị gật “nổi loạn” và những lý do “nổi loạn” của quốc hội giả cầy của việt-gian cộng-sản có 2 ý nghĩa:
-         Tạo ra 1 không khí dân chủ, để bịp bợm những người dân đen và các chính khách vô lương tâm ngoại quốc
-         Tạo ra sự gay cấn về vấn đề tồn vong đất nước để lừa những kẻ có nhiệt thành yêu nước quay lại với việt-gian cộng-sản để cùng chúng chống Tàu và Canh Tân Đất Nước mà ở Hải Ngoại đã có băng cướp Việt Tân đã từ lâu “quán triệt”.

Những con rối của vở kịch như Nguyễn Minh Thuyết, Dương Trung Quốc, Nguyễn Lân Dũng nhiều lần lật đi lật lại vấn đề Bauxite, rừng đầu nguồn để tạo ra dáng vẻ của những người cộng sản còn lương tri để cái loa Bùi Tín và đám bút nô việt-gian cộng-sản ở Hải Ngoại tha hồ tung hứng theo luận điệu tuyên truyền của chúng làm mê hoặc những cái đầu với vốn hiểu biết ít ỏi về việt-gian cộng-sản của NVTNCS. Như vậy, chỉ sau 1 khoảng thời gian nhất định, người ta sẽ mặc nhiên hiểu rằng trong tập đoàn “Cộng Sản Việt Nam” vẫn còn tồn tại những tâm hồn yêu nước bên cạnh những bè lũ Việt Gian Bán Nước. Với tâm lý ngại dấn thân, hy sinh, và bị ảnh hưởng bởi cuộc sống cơm, áo, gạo, tiền, những người Việt TNCS sẽ dễ dàng bỏ ra những đồng tiền ít ỏi từ mồ hôi, nước mắt của bản thân họ để vun vén cho những tổ chức cuội như Việt Tân, Nhân Quyền, hay những đảng phái chính trị ma giáo, hỗ trợ cho những “chính trị gia cò mồi” về nước thực hiện giấc mộng dân chủ hóa đất nước qua chiêu bài bầu cử.

Thực ra, xu hướng này đã không còn là dự đoán nữa, mà đã trở thành hiện thực, bởi 1 lẽ tất cả những phong trào hay hội đoàn, tổ chức đấu tranh hiện nay từ trong nước ra đến Hải Ngoại đều có chung 1 luận điệu, xóa bỏ chế độ cộng sản bằng đấu tranh “Ôn Hòa Bất Bạo Động”. Gần đây, 1 tổ chức được có cái tên rất kêu “Lực Lượng Dân Tộc Cứu Nguy Tổ Quốc” do Nguyễn Hữu Lễ đứng ra tổ chức cũng nằm trong lộ trình này. Mặc dù họ luôn lớn tiếng không hòa hợp hòa giải, đấu tranh không khoan nhượng và ngay cả chinh Nguyễn Hữu Lễ cũng tuyên bố tập đoàn CSVN là 1 tập đoàn bán nước mặc dù có chút ngượng ngập, song, tất cả những khẩu hiệu trên đã làm người nghe phải ngã ngửa khi họ tuyên bố sử dụng phương pháp “Ôn Hòa Bất Bạo Động” để giải thể chế độ CS. Thật là nực cười vì chế độ CS đã chưa bao giờ tồn tại trên đất nước VN cả, mà tất cả những người dân VN ai ai cũng biết rằng chỉ có 1 chế độ cai trị hà khắc của 1 đám du thủ du thực, đầu đường xó chợ dưới sự giúp sức của ngoại bang. Vậy thử hỏi, giải thể CS là giải thể cái gì vậy? Hơn nữa, đấu tranh với 1 bọn cướp ác ôn như việt-gian cộng-sản với đầy đủ lực lượng công an, quân đội, và cả 1 hệ thống hành chính trong tay mà chỉ có sử dụng phương pháp “Ôn Hòa Bất Bạo Động” để khắc chế chúng? Không nhẽ quân đội, công an, và tòa án của chúng đã là những thứ bù nhìn?

Tóm lại, tiếng là loại bỏ chế độ CS mà thực ra là chẳng loại bỏ cái gì cả vì nó đã không tồn tại và sự ra đời của các liên minh, tổ chức, hội đoàn cứu nước ở Hải Ngoại chỉ là 1 thứ cò mồi với những mục đích sau:
-         Lợi dụng danh nghĩa yêu nước để tranh thủ sự ủng hộ của đồng bào Hải Ngoại, từ đó thâu góp tài chính, xin tài trợ từ chính phủ các nước sở tại để mưu cầu lợi ích cá nhân cho phe nhóm.
-         Tuyên truyền dùm cho việt-gian cộng-sản nhằm xóa đi bản chất Việt Gian của tập đoàn Việt Gian Bán Nước bằng hình thức đòi bình đẳng qua lá phiếu. Sự bình đẳng chỉ có thể thực hiện giữa những người quốc gia, làm sao có thể gọi là công bằng nếu những người yêu nước bị đứng chung với bọn Việt Gian được? Hơn nữa gián tiếp nói rằng CSVN không phải là 1 tập đoàn Việt Gian, bởi làm sao có thể tồn tại những người yêu nước trong tập đoàn Việt Gian?
-         Dụ khị những tấm lòng yêu nước ngây thơ, nhiệt huyết để cho việt-gian cộng-sản thủ tiêu, cũng như việc Nguyễn Văn Lý đã từng làm với những “con dê tế thần”.

Hơn bao giờ hết, lúc này, việt-gian cộng-sản đang phải đối mặt với những chứng cứ làm Việt Gian không thể chối cãi, chúng đang đứng trước sự trừng phạt của người dân Việt Nam, lẽ tất nhiên, chúng phải run sợ và những chiêu bài như cò mồi dân chủ cuội từ trong Quốc Hội Bù Nhìn cho đến những tập đoàn đấu tranh cuội từ trong nước ra đến Hải Ngoại đang là những lá chắn cho chúng. Không phải ngẫu nhiên sau 3 năm tù LTCN đã tự nguyện làm sứ giả môi giới cho Quốc Hội Hoa Kỳ làm việc với việt-gian cộng-sản, còn Nguyễn Văn Lý thì kêu gọi Ổn Định Chính Trị. Cũng không phải ngẫu nhiên đám nghị gật tự nhiên diễn trò “nổi loạn” trong Quốc Hội Bù Nhìn. Và sau cùng, phong trào Chống Tàu Cứu Nước được bọn truyền thông đón gió trở cờ thổi lên cao ở Hải Ngoại.

Trong lịch sử của dân tộc Việt Nam, dân tộc Việt không phải chưa từng đối mặt 1 lúc trên cả 2 mặt trận là Thù Trong và Giặc Ngoài trước họa mật nước, nhưng tổ tiên của chúng ta đã làm thế nào? Nguyễn Trãi đã không đi theo Giản Định Đế để chống lại quân Minh, Nguyễn Huệ không phò nhà Lê để tiêu diệt quân Thanh. Không lẽ bây giờ người dân nước Việt lại 1 lần nữa đi theo quân cướp nước để chống bọn Hán chệt bành trướng? Nhân đây cũng nhắn cho bè lũ Việt Gian trong nước và ở Hải Ngoại biết rằng, ngày tàn của tụi bay sẽ không còn xa nữa, dấu hiệu của những cơn bão và khả năng hủy diệt của nó là không thể đoán trước cho dù chúng bay có dọn đường cho những đám công an đầu trọc Làng Mai, bọn dân chủ cuội hoặc những lực lượng lao nô xuất khẩu tràn ngập ở Hải Ngoại thì sự nổi dậy của những người dân Việt Nam vào 1 ngày gần đây vẫn là tất yếu. Tội ác càng chồng chất thì cái giá phải trả sẽ càng đắt, đó là chân lý.

Trọng Tín (Kyoto)